Bên cạnh là một ảnh trừu tượng, với tên: Chỗ tựa.
Chỗ tựa - có thể là chỗ của cái này tựa vào cái kia, và cũng có thể cái kia tựa vào cái này.
Cái này, cái kia không biết đâu là ưu thế và cũng không biết đó là gì.
Nếu biết đó là gì thì sự khái quát, mở rộng của một ảnh trừu tượng sẽ không còn.
Người xem, có thể nghĩ về một hình ảnh trong trí nhớ của riêng mình - một kỷ niệm, một ...không kỷ niệm, cụ thể hay không cụ thể. Dù sao, các hình ảnh phong phú đó đã gắn liền với cuộc sống.
Hình ảnh đó là một thứ giá trị......
Đường đi tới rất cần những giá trị thẩm mỹ do chính mình tạo ra.