Đũa từ lâu đã trở thành một trong các dụng cụ thiết yếu trong cuộc sống hàng ngày của người dân Nhật Bản. Đũa được sử dụng trong bữa ăn là điểu hiển nhiên, ngoài ra trong bếp đũa cũng là dụng cụ xào nấu rất hữu ích.
Ở Triều Tiên và Trung Quốc, đũa được sử dụng cùng với thìa thành một bộ còn trong bữa ăn của người Tây Âu thì lại dùng dao và đĩa là chủ yếu. Tuy nhiên, món ăn Nhật Bản có những nét đặc trưng riêng và chỉ dùng đũa là chính. Nếu như các món ăn đầy hương vị của người Tây Âu chỉ mang tính hình thức bề ngoài thì những món ăn được cho là “ăn bằngmắt” của Nhật Bản phải đảm bảo được cả về hình thức và mùi vị, tỉ mỉ công phu từ khi nấu đến khi trình bày món ăn. Đó một phần cũng do xuất phát từ việc làm sao món ăn phải có độ chín mềm và hình dáng kích thước thích hợp để khi gắp đũa vào món ăn không bị vỡ nát, mất đi hình dáng ban đầu.
Được sinh ra từ cuộc sống sinh hoạt đời thường, với một bề dày lịch sử và truyền thống văn hóa lâu dài, xung quanh việc dùng cũng có rất nhiều phép tắc. Có những cách dùng đũa bị coi là không đúng cách, không lịch sử và nhất thiết phải tránh làm như “mayoihashi” (đũa đi lạc - cầm đũa lên định gắp nhưng không biết gắp món gì và cứ đưa đũa hết từ món này sang món khác) hay “utsurihashi” (hai người chạm đũa để chuyển một miếng thức ăn cho nhau) hay “yosehashi” (dùng đũa để kéo thức ăn về phía mình) hay “neburihashi” (ngậm đũa, liếm đũa)…
Nguồn:
|